Thứ Sáu, 24 tháng 9, 2010

VỢ CHỒNG ĐI THUYỀN

Trích báo « Lời Thăm » của Địa phận Qui Nhơn,
số 19, ngày 01 tháng 10 năm 1932.
Bài thơ này có thể đọc ngược xuôi mà vẫn đúng vần đúng điệu.



I.                   (Thuận nghịch độc)

Bèo trôi nước dợn sóng minh mông.
Cỏ mọc bờ xa, bóng liếc trông,
Chèo vững thiếp qua cơn khổ bể,
Chí bền chàng đến vận trung không.
Theo lần nguyệt xế mây mờ mịt,
Hoạ đáp thông reo trống não nồng,
Neo thả biết đâu nơi định trước,
Bèo trôi nước dợn sóng minh mông.

II.                 (Đọc ngược)
Mông minh sóng dợn nước trôi bèo,
Trước định nơi đâu biết thả neo.
Nồng não trống reo thông đáp hoạ,
Mịt mờ mây xế nguyệt lần theo.
Không trung vận đến chàng bền chí,
Bể khổ cơn qua thiếp vững chèo.
Trông liếc bóng xa bờ mọc cỏ,
Mông minh sóng dợn nước trôi bèo.

III.             (bỏ hai chữ sau đọc xuôi)
Bèo trôi nước dợn sóng,
Cỏ mọc bờ xa bóng.
Chèo vững thiếp qua cơn,
Chí bền chàng đến vận.
Theo lần nguyệt xế mây,
Hoạ đáp thông reo trống.
Neo thả biết đâu nơi,
Bèo trôi nước dợn sóng.

IV.               (Đọc ngược)
Sóng dợn nước trôi bèo,
Nơi đâu biết thả neo.
Trống reo thông đáp hoạ,
Mây xế nguyệt lần theo.
Vận đến chàng bền chí,
Cơn qua thiếp vững chèo.
Bóng xa bờ mọc cỏ,
Sóng dợn nước trôi bèo.


V.                (Bỏ hai chữ đầu đọc xuôi)
Nước dợn sóng minh mông,
Bờ xa bóng liếc trông.
Thiếp qua cơn khổ bể,
Chàng đến vận trung không.
Nguyệt xế mây mờ mịt,
Thông reo trống não nồng.
Biết đâu nơi định trước,
Nước dợn sóng minh mông.

VI.               (Đọc ngược)
Mông minh sóng dợn nước,
Trước định nơi đâu biết.
Nồng não trống reo thông,
Mịt mờ mây xế nguyệt.
Không trung vận đến chàng,
Bể khổ cơn qua thiếp.
Trông liếc bóng xa bờ,
Mông minh sóng dợn nước.

Nguyễn Trọng Trí